Nếu chúng ta đứng trên một bãi biển và nhìn về phía xa xăm ngoài khơi, thì có lẽ chúng ta chỉ có thể nhìn được đường chân trời, nước biển bao la, thuyền bè,…có khi một vài bóng mờ của đảo,… Dĩ nhiên, chúng ta không thể đứng đấy và nhìn xuyên qua, hay bao quát tất cả để thấy được những nơi xa xăm hơn thế… Và cuộc sống cũng vậy. Ta không thể và mãi không thể nhìn bao quát được ngay cả khi ta đứng lại ngẫm nghĩ…nghĩ thật kỹ.
Thực tế, cuộc sống ngày nay quá muôn màu muôn vẻ. Mọi thứ đã trở nên vượt tầm kiểm soát 🙂 Bản thân của mỗi con người đa phần đều lấp đầy bởi sự nóng vội, ích kỷ và quá phiến diện. Nên khi nhìn một sự việc, hay con người nào đó, ta dễ dàng dùng tư duy “khách quan” – nhưng thực chất là chủ quan…để đánh giá. Có khách quan đến mấy thì cũng sẽ xen lẫn 1 phần chủ quan. Đó là điều rất hiển nhiên.
Thế nên ta có thể dễ dàng nhìn thấy điều đó, đứng lại suy ngẫm và nhìn những người khác nóng vội đánh giá, kết luận….rồi ta sẽ thấy “Ôi sao lại như vậy…”. Nhưng việc chọn lựa là tiếp tục hùa theo để đánh giá sự việc, con người nào đó giống những người đi trước đó là của ta. Câu hỏi đặt ra là: Ta có nên tham gia vào cuộc thảo luận này? Việc đánh giá sự việc, con người này, đem lại lợi ích gì cho ta? Ta có tìm ra được một bài học, một điều gì đó tốt đẹp nếu ta tham gia tranh luận?…. Sẽ có rất nhiều những câu hỏi nếu ta tự hỏi bản thân như vậy.
Thế ta sẽ được gì? Hoàn toàn không được gì ngoài việc chúng ta trở nên lệ thuộc vào cảm xúc. Vì nếu ta đánh giá sai lệch, đồng nghĩa với việc ta trở thành tội đồ, ko trực tiếp thì gián tiếp. Không thể phủ nhận việc chúng ta đánh giá hay đưa ra một nhận định nào đó mà chúng ta chưa thực sự hiểu rõ, nếu sai. Nếu đó chỉ là một trò đùa thì đó sẽ là những bước đi tập tành, rồi sẽ thành thói quen. Một thói quen gây hại cho ta và cho người khác.
Ngay cả khi chúng ta sựng lại, suy nghĩ thật kỹ và cố gắng nhìn bao quát. Thì chúng ta cũng không thể nhìn rõ được những “phần khuất” của sự việc hoặc một con người. Nếu nói về sự vật thì có lẽ dễ hiểu, nhưng một sự việc hay một con người đó là một khía cạnh hoàn toàn khác. Ngoại trừ việc ta dựa vào những logic sẵn có, những dữ liệu, dữ kiện ta có,…thì cái để mà chúng ta kết luận và là một phán đoán mang tính cá nhân. Bởi vậy, khi mà mạng xã hội đã trở nên quá phổ biến, con người quá dễ dàng viết ra những gì mình nghĩ mà không sợ điều gì, không sợ điều mình nói sẽ ảnh hưởng đến ai, tổn hại ai,…hay xa hơn là gây hại đến bản thân. Mạng xã hội làm chúng ta quen dần với lối suy nghĩ ngắn và chính vì vậy, ta mắc sai lầm. Mà cái tôi của ta lớn ta sẽ đón hậu quả to lớn.
Ai cũng có thể nêu lên ý kiến cá nhân, nhận định của mình về sự việc hoặc ai đó. Tuy nhiên, ít có ai nhìn nhận một cách thấu đáo, có trước có sau và đầy đủ sự hiểu biết. Dữ kiện mà chúng ta có có thể là từ một vài bài viết từ báo lá cải, hay ngay cả những nguồn tin đáng tin cậy,…có khi cũng sai lệch. Từ đó ta lại tiếp tục sai càng sai, đi chia sẻ trong khi bản thân không hề có một sự tìm hiểu nào. Sức mạnh lan tỏa của mạng xã hội về một thông tin sai lệch sẽ là một con dao giết người đáng sợ. Đừng bao giờ nghĩ đó là đùa hay chỉ hùa theo….Nếu vì cái sai lệch ấy mà gây tai họa thì đó là tội lỗi.
Cuối cùng, khi đón nhận hậu quả thì ta mới lật lại, mới ngẫm nghĩ về tầm quan trọng việc ta nên nhìn nhận một cách kỹ lưỡng. Thực sự mà nói, đừng rảnh rỗi mà đi lo chuyện mà mình không rõ. Không có lợi ích thiết thực, tốn thời gian và có khi mang lại tai họa cho bản thân và gia đình.
Thế nên, trước khi nhận định, comment điều gì, về việc gì, ai đó. Thì hãy suy nghĩ xem mình đã thực sự hiểu rõ chưa. Những dữ liệu ấy bản thân mình tìm ra hay ai đó cho biết 🙂 Mọi thứ có thể “vỡ òa” nếu như chúng ta cứ nghĩ mọi chuyện chả có gì quan trọng…Vỡ òa khi mà chúng ta đón lấy hậu quả ê chề, ảnh hưởng không thể tưởng.
Hãy suy nghĩ, cẩn trọng, Đừng phán xét và đừng chia sẻ những điều mình không thực sự hiểu.